Viêm gan D là bệnh nhiễm trùng gan do virus HDV gây ra, chỉ xuất hiện ở người đã nhiễm viêm gan B vì HDV cần HBV để nhân lên. Nếu nhiễm cả hai cùng lúc gọi là đồng nhiễm, còn nếu đã mắc viêm gan B mạn tính rồi mới nhiễm HDV thì gọi là bội nhiễm. Cả hai tình trạng đều có thể gây tổn thương gan nghiêm trọng, đặc biệt bội nhiễm có nguy cơ cao dẫn đến xơ gan và suy gan.
Triệu chứng bao gồm mệt mỏi, chán ăn, vàng da, nước tiểu sẫm màu, phân nhạt màu, đau ở vùng gan. Bệnh mạn tính có thể không có triệu chứng rõ ràng trong nhiều năm, đến khi xuất hiện biến chứng như sưng bụng, sưng mắt cá chân, giảm cân, ngứa da.
Nguyên nhân và nguy cơ lây nhiễm chủ yếu qua đường máu (dùng chung kim tiêm, truyền máu không an toàn), quan hệ tình dục không bảo vệ và hiếm khi lây từ mẹ sang con khi sinh.
Chẩn đoán dựa vào xét nghiệm máu (kiểm tra nồng độ men gan), siêu âm đàn hồi gan để đánh giá mức độ xơ hóa và sinh thiết gan trong một số trường hợp cần thiết.
Tiên lượng và điều trị: Viêm gan D cấp tính có thể tự khỏi trong vài tháng, nhưng nếu chuyển sang mạn tính có thể dẫn đến xơ gan hoặc suy gan. Hiện chưa có thuốc đặc trị hiệu quả cho viêm gan D cấp tính, nhưng bệnh nhân mạn tính có thể cần ghép gan khi tổn thương gan nghiêm trọng. Người bệnh cần tránh rượu bia, ăn uống lành mạnh và theo dõi sức khỏe thường xuyên.