Người có đức tính khiêm tốn có nhiều phúc khí.

Cổ nhân nói: “Thiên cuồng tất hữu vũ, nhân cuồng tất hữu họa” (Tạm dịch: Trời nổi cuồng phong tất sẽ có mưa, người ngông cuồng thì tất có họa). Nhân sinh trên đời, nhất định phải “thấp điệu” (khiêm nhường, nguyện ý ở chỗ thấp), nếu luôn ngang ngược tự đắc thì chỉ có thể gặp họa mà không được phúc.

Tục ngữ nói: “Lúa chín cúi đầu, bậc trí giả thường ôn hòa điềm đạm”, “thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân”. Cho nên, khiêm tốn mà sống là một loại trí tuệ.

Trong Kinh Dịch giảng rằng, hết thảy pháp tắc làm người và đạo lý đều là thiên địa âm dương biến hóa. Trong mỗi một quẻ hào đều có hung và cát. Quẻ hung là để cảnh giới con người bỏ ác hành thiện. Quẻ cát là động viên, khuyến khích con người phải mỗi ngày làm một việc thiện khác. Chỉ có quẻ khiêm (khiêm nhường) là mỗi một hào đều là cát tường, may mắn.

Người hiểu được khiêm tốn có thể dung nạp được hết thảy mà trở nên rộng lớn, giống như cổ nhân giảng: “Biển dung nạp trăm con sông mà trở nên rộng lớn”, “Nước ở chỗ thấp là biển, người ở chỗ thấp là vương”. Người càng khiêm tốn càng cao quý. Người khiêm tốn, tâm địa rộng lượng thì phúc trạch nhất định sẽ dày rộng, cuộc sống thuận lợi bình an.