1. Luôn đi cùng với động từ chính trong câu
Động từ khiếm khuyến chỉ xuất hiện trong các trường hợp động từ chính cần bổ nghĩa. Vì thế theo sau động từ khiếm khuyết luôn là 1 động từ nguyên mẫu.
Ví dụ:
– He must be at home tonight. (Anh ấy chắc hẳn đang ở nhà vào tối nay)
Động từ chính”be” theo sau động từ khiếm khuyết “must”
– She could cook meals when she was nine. (Cô có thể nấu các bữa ăn khi cô chín tuổi.)
2. Không chia động từ theo chủ ngữ
Đối với động từ thường, ta cần phải thêm “s” hoặc “es” đối với chủ ngữ ở ngôi thứ ba số ít nhưng đối với động từ khiếm khuyết thì không làm như vậy.
– She can go home now. (Cô ấy có thể về nhà bây giờ)
Thanh can speak English. (Thanh có thể nói tiếng Anh)
3. Động từ khiếm khuyết không chia thành các dạng V-ing, V-ed, to V
Động từ thường sẽ có thể biến thiên tùy theo các loại câu khác nhau nhưng động từ khiếm khuyết thì không.
Ví dụ:
– Động từ khiếm khuyết can không có các dạng caning, caned hay to can.
4. Không cần trợ động từ trong câu phủ định và câu hỏi
Trong câu phù định:
Với động từ thường: He lies to her friends.→ He does not lies to her friends ( mượn trợ động từ does not)
Có động từ khiếm khuyết: He should lies to her friends → He shouldn’t lies to her friends
(trực tiếp thêm not vào sau động từ khiếm khuyết không cần mượn trợ động từ)
Trong câu hỏi:
Với động từ thường: She speaks Japanese. → Does she speak Japanese?
Có động từ khiếm khuyết: She can speak Japanese. → Can she speak Japanese?