Trong giao tiếp thân mật, chúng ta thường ngăn cách các thành phần khác nhau của một câu, để cho người nghe thêm thời gian để hiểu được từng phần trước khi tiếp tục.
Ví dụ:
Last Wednesday it was, I was just going to work.
(Là thứ tư tuần trước, tôi đang đi đến chỗ làm.)
It’s terrible, you know, the unemployment down there.
(Thật tồi tề, cậu biết đó, nạn thất nghiệp đang ở đó.)
Một cách để ngăn cách các thông tin là tách chủ ngữ hoặc tân ngữ, đặt nó ở đầu câu sau đó lặp lại nó với một đại từ.
Ví dụ:
This guy who rang up, he‘s an architect. Well, …
(Người đàn ông gọi đến, ông ấy là một kiến trúc sư…)
That couple we met in Berlin, we don’t want to send them a card, do we?
(Cặp đôi chúng ta gặp ở Berlin, chúng ta không muốn gửi họ một tấm thiệp, phải không?)
One of my brothers, his wife’s a singer, he says …
(Một trong những người anh trai của tôi, có vợ là ca sĩ, anh ấy nói…)
Điều này thường không xảy ra với chủ ngữ đại từ nhưng me và myself thỉnh thoảng được tách ra hoặc đứng đầu câu.
Ví dụ:
Me, I don’t care. (Tôi không quan tâm.)
Myself, I think you are making a big mistake. (Bản thân tôi nghĩ anh đang phạm phải sai lầm lớn.)
Một cách thông dụng khác để tách các phần của một câu là giới thiệu nó với You know…
Ví dụ:
You know Sulvia. Well, she…(Cậu biết Sylvia đó. Ừ thì, cô ấy…)