Khi nào dùng cấu trúc bị động?

1. Nhấn mạnh vào hành động

Chúng ta thường dùng cấu trúc bị động khi muốn nói về hành động nhưng không muốn nói về người hay vật gây ra. Dạng bị động không có những tác nhân thường dùng trong văn viết khoa học hay để giảng dạy cũng vì lý do này.
Ví dụ:
Those piramids were built around 400 AD.

2. Đặt thông tin ở cuối

Chúng ta thường bắt đầu câu với 1 thông tin đã biết và thông tin mới thường được đặt ở cuối. Đây cũng là lý do để lựa chọn cấu trúc bị động.

Ví dụ
Nice picutre. ~ Yes, it was painted by my grandmother.
(Bức tranh đẹp đó. ~ Phải, nó được vẽ bởi bà ngoại tôi đó.)

3. Giữ cho chủ ngữ giống nhau

Để tiếp tục nói về cùng một người hay vật, có thể thay đổi từ chủ động sang bị động và ngược lại.
Ví dụ:
He waited for two hours; then he was seen by a doctor

4. Đặt nhóm từ dài hơn ở cuối

Các nhóm từ dài thường đặt ở cuối một mệnh đề và điều này cũng là lý do để lựa chọn cấu trúc bị động.
Ví dụ:
was annoyed by Mary wanting to tell everybody what to do.
(Tôi khó chịu khi Mary muốn bảo mọi người phải làm gì.)
Tự nhiên hơn: Mary wanting to tell everybody what to do annoyed me! – Cụm Mary…do sẽ làm chủ ngữ trở nên rất dài.)